16984-chuong-17-bi-mat-tu-ngoi-den-co-tinh-yeu-va-nhung-su-quyet-dinh
Không gian trong ngôi đền cổ càng trở nên nặng nề hơn khi sinh vật đó đứng im, ánh mắt đầy thách thức. Vy cảm nhận được sức mạnh hùng hậu tỏa ra từ nó, nhưng cô cũng không sợ hãi, mà chỉ cảm thấy một ngọn lửa dũng cảm đang bùng lên trong lòng.
“Các ngươi nghĩ rằng có thể vượt qua thử thách của ta sao?” – Sinh vật cổ xưa nói, giọng vang lên như tiếng vọng từ sâu thẳm, đầy sự tự tin.
Vy không rời mắt khỏi nó, trong khi những người đàn ông bên cạnh cô cũng giữ vững tư thế chiến đấu. Viêm Sát siết chặt vũ khí của mình, Bạch Dạ đã chuẩn bị sẵn sàng một đòn đánh mạnh mẽ, và Ly Nhược đã rút ra thanh kiếm sắc bén. Xà Ảnh, luôn lạnh lùng và mạnh mẽ, giữ chặt cây thương trong tay.
Vy bước lên một bước, đôi mắt sáng rực với quyết tâm.
“Chúng ta sẽ không dừng lại, dù phải đối mặt với cái gì. Bất kỳ ai có ý định ngăn cản chúng tôi đều sẽ thất bại.” – Vy nói, giọng cô vang lên đầy sự kiên quyết.
Sinh vật cổ xưa im lặng một lúc, đôi mắt đỏ ngầu của nó dường như đang đánh giá họ. Đột nhiên, nó khẽ mỉm cười, một nụ cười quái dị.
“Vậy thì hãy đối mặt với thử thách của ta. Chỉ có người mạnh mẽ và quyết tâm mới có thể vượt qua được bí mật này.” – Sinh vật đó nói, rồi ngay lập tức bước lùi vào bóng tối.
Cả nhóm liền tiến lên, nhưng ngay khi bước vào sâu hơn, một cơn gió lạnh thổi qua, cuốn lấy họ vào trong một không gian hoàn toàn khác. Không gian xung quanh bắt đầu biến đổi, từ một ngôi đền cổ kính thành một hành lang dài đen tối, không có dấu vết của sự sống.
Vy cảm thấy một cảm giác quen thuộc, một sức mạnh lạ lùng như thể đang lôi kéo cô đi về một phía.
“Cẩn thận! Có thứ gì đó ở đây.” – Bạch Dạ thì thầm, ánh mắt cảnh giác.
Họ tiếp tục đi về phía trước, nhưng càng đi, không gian càng trở nên mờ mịt. Mỗi bước đi đều giống như một thử thách gian nan, mỗi bóng đen lướt qua khiến họ cảm thấy không gian này chứa đựng một điều gì đó đáng sợ.
Bất ngờ, trước mặt họ xuất hiện một bức tường đá khổng lồ. Những ký tự cổ xưa được khắc sâu trên bề mặt, tỏa ra một ánh sáng ma mị. Vy nhận ra rằng những ký tự này chính là ngôn ngữ cổ xưa mà cô đã từng nghe nói đến trong các cuốn sách thần thoại.
“Đây là… một lời nguyền.” – Vy nói nhỏ, ánh mắt cô tối lại, như thể đang đọc hiểu từng dòng chữ.
Sinh vật cổ xưa lại xuất hiện, lần này nó không còn tỏ ra kiêu ngạo mà thay vào đó là sự nghiêm túc, nó nhìn vào Vy.
“Ngươi phải giải mã được bí mật này, hoặc tất cả sẽ bị hủy diệt.” – Sinh vật cổ xưa nói.
Vy nhìn lại các chàng trai, cảm nhận được ánh mắt lo lắng từ họ. Mặc dù không nói gì, nhưng cô biết rằng họ luôn đứng bên cạnh mình, sẵn sàng hy sinh tất cả vì cô. Những cảm xúc đó làm Vy cảm thấy lòng mình càng thêm kiên cường.
Cô bước về phía bức tường đá, tay chạm vào những ký tự kỳ lạ. Đột nhiên, những ký tự sáng lên, một luồng ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ tường, bao phủ cả không gian. Vy không thể làm gì hơn ngoài việc nhắm mắt lại, cố gắng cảm nhận năng lượng đang lan tỏa khắp cơ thể mình.
Một tiếng động vang lên, rồi ngay sau đó, bức tường đá mở ra, lộ ra một lối đi sâu thẳm bên trong. Vy bước vào, và ngay lập tức, một cơn gió lạnh thổi qua, mang theo mùi hương của đất đai và những bí mật lâu đời.
Họ đi sâu vào trong, nơi ánh sáng mờ mịt dần tỏa ra từ các vách đá, chiếu lên những hình vẽ kỳ quái của những sinh vật cổ xưa.
Vy dừng lại trước một bức tranh lớn, vẽ hình một sinh vật khổng lồ có cánh, tay chân đầy vảy và đầu là hình con rồng. Cô cảm nhận được một sức mạnh ma quái từ bức tranh đó, như thể bức tranh này đang chứa đựng một quyền lực vô cùng lớn.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ trong không gian:
“Chỉ khi ngươi giải được câu đố này, ngươi mới có thể lấy được sức mạnh của đền thờ. Nếu không, ngươi sẽ vĩnh viễn mắc kẹt trong đây.”
Vy nhìn vào các chàng trai của mình. Cô không thể để họ phải hy sinh thêm nữa. Mọi thứ đã dẫn đến đây, và giờ là lúc cô phải đưa ra quyết định.
“Hãy để tôi thử.” – Vy nói, giọng cô chắc nịch.
Ly Nhược nhìn cô với ánh mắt đầy lo lắng, nhưng không nói gì. Cả nhóm đứng im, chờ đợi Vy sẽ làm gì tiếp theo.
Vy lại gần bức tranh, tay cô đặt lên bề mặt lạnh lẽo. Cô cảm nhận được từng dấu vết ma thuật cổ xưa đang lan tỏa vào trong cơ thể mình. Cô hiểu rằng chỉ có sự kiên định và lòng dũng cảm mới có thể phá giải được.
Vy nhắm mắt lại và thì thầm:
“Là tình yêu, là sự hy sinh, là lòng kiên cường. Đó là chìa khóa.”
Một luồng sáng mạnh mẽ phát ra từ bức tranh, và ngay lập tức, cánh cửa bí mật mở ra, dẫn họ vào một không gian hoàn toàn khác.