Chương 52 : Từ biệt
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh sáng yếu ớt của mặt trời len lỏi qua những khe hở của rèm cửa sổ, chiếu xuống căn phòng ấm áp. Trong không gian yên bình đó, Lý Thanh Thanh đang nằm cuộn lại như một chú mèo nhỏ trong lòng hắn. Khuôn mặt nàng hồng hào và bình yên, tay nàng vô thức nắm chặt vạt áo của hắn, ánh mắt dịu dàng và thoải mái.
Hắn, nằm cạnh nàng, cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể nàng truyền đến. Tình yêu và sự quan tâm trong lòng hắn dâng trào mãnh liệt. Đây là khoảnh khắc hiếm hoi, nơi mà mọi lo âu và trách nhiệm dường như bị gạt bỏ, chỉ còn lại sự gần gũi và thân mật giữa hai người.
Nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng, hắn cảm nhận một sự bình yên sâu thẳm. Những cảm xúc mà trước đây hắn chưa từng trải qua giờ đây như một cơn sóng lớn vỗ về trái tim hắn. Nỗi lo lắng về tương lai, về trách nhiệm, tất cả đều trở nên nhỏ bé khi đối diện với tình cảnh hiện tại.
Nhẹ nhàng, hắn đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng, cảm nhận được nhịp thở đều đặn của nàng. Trong khoảnh khắc này, hắn tự hỏi về những gì phía trước và về hành trình mà họ sẽ cùng nhau đi qua trong tương lai. Hắn thầm cảm ơn số phận đã mang nàng đến bên hắn, và quyết tâm sẽ bảo vệ và yêu thương nàng bằng cả trái tim mình.
Lý Thanh Thanh từ từ tỉnh dậy, cảm nhận được sự ấm áp và an toàn trong vòng tay của hắn. Khi mở mắt ra, nàng thấy hắn đang mỉm cười với ánh mắt đầy yêu thương. Nàng khẽ mỉm cười đáp lại, trong lòng cảm thấy tràn đầy hạnh phúc.
– Chào buổi sáng, – nàng thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng như một cơn gió thoảng qua.
– Chào buổi sáng, nàng ngủ ngon không?
Lý Thanh Thanh gật đầu, mắt nàng sáng lên với niềm vui:
– Rất ngon. Cảm ơn ngươi vì tất cả.
Lúc này hắn bất ngờ nắm lấy bàn tay nàng, khuôn mặt nghiêm túc :
– Lý Thanh Thanh ! Nàng gả cho ta nhé ? Ta hứa sẽ chăm sóc và mãi mãi yêu thương nàng !
Lý Thanh Thanh bất ngờ trước lời cầu hôn của hắn, đôi mắt nàng mở to, ánh sáng trong đôi mắt như phản chiếu cả niềm vui và sự ngạc nhiên. Nàng cảm nhận được sự chân thành trong từng từ ngữ của hắn, và một nụ cười hạnh phúc dần nở trên môi nàng.
Nàng cúi đầu, đôi má ửng đỏ khi nhận ra rằng đây là khoảnh khắc quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Những cảm xúc không thể diễn tả bằng lời dâng trào trong lòng nàng. Nàng ngước lên, nhìn thẳng vào ánh mắt đầy yêu thương và cam kết của hắn, trái tim nàng như được lấp đầy bởi niềm vui và sự ấm áp. Nhưng lúc này trong đầu nàng chợt nhớ đến hình dáng của Nhật Linh và Tiểu Quỳnh, nàng liền vội lắc đầu phủ nhận :
– Không được nếu ta đồng ý thì Nhật Linh và Tiểu Quỳnh làm sao có thể chấp nhận được, xét về thân phận thì ta chính là nhạc mẫu của ngươi!
Hắn lúc này nghe thấy nàng nói vậy thì đáp trả lại nàng bằng giọng nói kiên định :
– Ta mặc kệ, chuyện đó ta sẽ khuyên nhủ hai nàng ấy sau, còn nàng – Lý Thanh Thanh đời này nàng phải gả cho ta !
Nàng ngước lên, ánh mắt đầy sự cảm động nhìn lấy hắn. Đôi má nàng vẫn đỏ hồng, nhưng giờ đây nàng không còn cảm thấy sự băn khoăn quá lớn. Chút vướng mắc cuối cùng trong lòng nàng cuối cùng cũng đã triệt để biến mất :
– Ta đồng ý ! Hy vọng ngươi nói được làm được!
– Ta hứa! Lục Thiên Tử ta không nuốt lời nữ nhân bao giờ!
Hắn mỉm cười hạnh phúc, ánh mắt rạng rỡ như mặt trời sáng sớm. Hắn ôm chặt nàng vào lòng, cảm giác như mọi lo âu và nỗi sợ hãi trước đây đều tan biến. Đây là một khởi đầu mới, một chương mới trong cuộc đời hắn, nơi tình yêu và sự cam kết sẽ dẫn dắt họ vượt qua mọi thử thách. Hệ Thống lúc này liền phát lên tiếng thông báo :
– Tinh! chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ Thiên Cấp: Đoạt Thanh Thanh, phần thưởng là ba loại Thiên Địa Dị Vật ngẫu nhiên và Pháp Bảo Tam Chuyển Địa Cấp Trung Phẩm: Lục Diện Mặt Nạ !
Hắn sau nghe thấy Hệ Thống thông báo như vậy thì gật đầu mãn nguyện mà ra lệnh :
– Tiến hành triệu hóa ba loại Thiên Địa Dị Vật đi !
– Tinh ! Chúc mừng ký chủ nhận được Dị Lôi : Diệt Trận Đế Lôi ! Đây là một loại Dị Lôi hiếm có với sức mạnh tàn phá khủng khiếp. Khi sử dụng, nó có khả năng phát ra những tia lôi điện mạnh mẽ, có thể tiêu diệt bất kỳ kẻ thù nào trong phạm vi ảnh hưởng của nó. Lực lượng của Diệt Thủ Đế Lôi không chỉ mang lại sức mạnh công kích mạnh mẽ mà còn có khả năng làm suy yếu các loại phòng thủ đối phương, nó chính là khắc tinh của các trận pháp đối phương.
– Tinh ! Chúc mừng ký chủ nhận được Dị Phong : Tiêu Phong Trọng ! Một loại Dị Phong giúp gia tăng khả năng điều khiển và tăng cường sức mạnh của Phong Thuộc Tính. Tiêu Phong Trọng không chỉ tạo ra những cơn gió mạnh mẽ mà còn có khả năng tạo ra các cơn bão lớn vây khốn kẻ địch ở bên trong. Điều này cho phép hắn có thể kiểm soát chiến trường một cách hiệu quả, tạo ra những điều kiện bất lợi cho kẻ thù.
– Tinh ! Chúc mừng ký chủ nhận được Dị Quang : Thiện Tâm Thánh Quang ! Dị Quang này có khả năng hỗ trợ cho đồng minh rất tốt. Nó còn có khả năng chữa lành và bảo vệ cho đồng minh của mình trọng một phạm vi lới. Nó là khắc tinh của các kẻ địch chuyên tinh thông Ám Thuộc Tính, dưới ánh sáng của nó phát ra các kẻ thù gần như không thể lẩn trốn được.
Nghe thấy được công dụng của từng loại Thiên Địa Dị Vật mới hắn cũng gật đầu hài lòng, sau khi luyện hóa chúng, chiến lực của hắn lại tăng thêm một mảng lớn a. Sau đó hắn liền đứng dậy, Lý Thanh Thanh cũng tiến đến sau lưng hắn bắt đầu mặc y phục cho hắn. Cảm nhận được hơi thở của giai nhân truyền đến từ phía sau hắn lúc này cũng thả lỏng tâm hồn mà chậm rãi trải nghiệm cảm giác thư thái này…
Đại sự quan trọng, hắn vẫn còn quá nhiều việc cần phải giải quyết. Tiếc nuối gạt chuyện tình cảm của bản thân sang một bên, thân là người đứng đầu tinh cầu, ấm no của người dân phải đạt lên hàng đầu. Hắn lúc này cũng dựa theo ký ức từ kiếp trước mà bắt đầu đưa ra hoàng loạt điều lệ hữu ích. Ba năm trôi qua như một cơn gió, và dưới sự lãnh đạo của hắn, Mộc Thiên Tinh đã trải qua một cuộc biến hình ngoạn mục. Những ngày tháng dài đằng đẵng và công sức không ngừng nghỉ đã bắt đầu thu hoạch trái ngọt.
Hắn tập trung vào việc tái tổ chức quân đội, biến nó thành một lực lượng chiến đấu tinh nhuệ. Các đơn vị quân đội được chia thành các đội ngũ chuyên biệt, mỗi đội ngũ được trang bị các pháp bảo thấp nhất cũng đã là Huyền Cấp Hạ Phẩm. Từ những buổi tập luyện đến chiến đấu thực tế, quân đội Mộc Thiên Tinh không ngừng nâng cao trình độ và hiệu quả chiến đấu.
Các nghiên cứu và phát triển vũ khí, pháp bảo mới, cùng với việc nâng cấp các trận pháp phòng ngự, đã giúp Mộc Thiên Tinh duy trì được sự bảo vệ chắc chắn trước mọi mối đe dọa. Những liên minh chiến lược cũng được thiết lập, tạo nên một mạng lưới bảo vệ rộng lớn không chỉ cho Mộc Thiên Tinh mà còn mở rộng ảnh hưởng của nó ra một số Chân Giới phụ thuộc khác.
Chiên Hiền Quán cũng từ đó mà được thiết lập với mục tiêu đào tạo những tu sĩ chất lượng, ưu tú cho Mộc Thiên Tinh. Hắn hiểu rõ rằng đạo lý “tre già măng mọc,” và chỉ có đầu tư vào thế hệ trẻ mới có thể duy trì sự phát triển liên tục của tinh cầu.
Chiên Hiền Quán tập trung vào việc truyền dạy hàng loạt chức nghiệp như Luyện Đan, Luyện Trận, Luyện Phù, Luyện Khí,.. đều được giảng dạy bởi những cường giả hàng đầu, những người có nhiều kinh nghiệm và kiến thức sâu rộng. Hàng năm hắn còn cho tổ chức ra những cuộc chiến giúp khích lệ tinh thần chiến đấu của thế hệ trẻ, chỉ trong ba năm này chất lượng tu sĩ đã nâng lên một bậc.
Và thành tựu lớn nhất đối với hắn có lẽ chính là việc Tổ Thánh Yêu, Vạn Yêu Hải đã mở ra chính sách cởi mở, không còn bài xích nặng nề như trước. Bây giờ cảnh tượng yêu thú sống chung với nhân loại là điều hết sức bình thường.
Và tất nhiên một tập thể muốn duy trì được trật tự thì bắt buộc phải có những quy tắc riêng để duy trì. Việc chung sống với nhau thì ít thiều cũng sẽ tạo ra những mâu thuẫn không thể hóa giải, hiểu được đạo lý đó hắn lập cũng lựa chọn ra Thương Khung Đấu Trường làm nơi quyết đấu một trận sinh tử. Việc này tạo ra niềm tin tuyệt đối với những người xung quanh, cho dù ngươi có hận thù như thế nào đối với nhau nhưng muốn giải quyết mâu thuẫn đó ở bên trong Thương Khung Đấu Trường, việc động thủ ở bên ngoài là hoàn toàn bị cấm và sẽ bị xử phạt theo từng mức độ vi phạm riêng.
Hắn đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống giang sơn bao la, nơi Mộc Thiên Tinh đã phát triển rực rỡ ở bên dưới. Cảnh vật bên dưới hiện lên như một bức tranh hoàn hảo, và hắn cảm thấy tự hào với những gì đã đạt được. Đứng cạnh hắn là Lý Thanh Thanh và các vị đứng đầu các thế lực khác, những người đã cùng hắn đồng hành trong hành trình này. Hắn quay đầu lại, nhìn vào ánh mắt của mọi người, giọng nói chân thành và đầy cảm xúc:
– Đa tạ tất cả mọi người đã cùng ta gây dựng lên Mộc Thiên Tinh phát triển được như ngày hôm nay!
Mỹ Hạnh, người đứng gần đó, mỉm cười đáp lại với lòng chân thành:
– Chúng ta không dám nhận công! Nhờ sự chỉ đạo sáng suốt cùng với sự chấn nhiếp của ngài mà Mộc Thiên Tinh mới phát triển vượt bậc được như vậy!
Các vị đứng đầu khác cũng không kìm được lòng, họ đồng thanh phụ họa, giọng nói của họ đầy lòng biết ơn và tôn trọng:
– Đúng vậy, không có sự dẫn dắt của ngài, chúng ta cũng không thể đạt được những thành tựu vĩ đại như thế này!
– Ngài đã không ngừng nỗ lực và hy sinh vì sự phát triển của Mộc Thiên Tinh. Thành công hôm nay chính là nhờ vào sự lãnh đạo và quyết tâm của ngài!
Lý Thanh Thanh đứng bên cạnh, nắm tay hắn, ánh mắt chứa đựng sự tự hào và yêu thương. Nàng nhẹ nhàng nói:
– Tất cả những thành quả này đều là nhờ vào sự cố gắng và trí tuệ của ngươi. Ta tự hào vì được đồng hành cùng ngươi trên con đường này.
Hắn mỉm cười, ánh mắt lấp lánh niềm vui:
– Chúng ta cùng nhau đã vượt qua nhiều thử thách và khó khăn. Đây mới chỉ là sự khởi đầu, và chúng ta còn nhiều việc phải làm để tiếp tục đưa Mộc Thiên Tinh phát triển mạnh mẽ hơn nữa. Ta tin rằng với sự đồng lòng và nỗ lực của tất cả mọi người, tương lai của Mộc Thiên Tinh sẽ ngày càng tươi sáng hơn.
Hắn nhìn vào từng gương mặt của những người đứng trước mặt mình, ánh mắt chân thành và nghiêm túc:
– Ta rất muốn tiếp tục cùng các vị phát triển Mộc Thiên Tinh, nhưng bữa tiệc nào cũng sẽ có lúc tàn. Ta vẫn còn nhiều việc cần giải quyết, và điều này yêu cầu ta phải rời xa nơi đây một thời gian. Hy vọng các vị sẽ hiểu và thông cảm cho ta!
Mọi người lắng nghe hắn bày tỏ với sự tôn trọng. Mặc dù không bất ngờ, họ đều hiểu rõ rằng tiềm năng của hắn là rất lớn và việc giữ hắn gò bó tại Mộc Thiên Tinh có thể cản trở sự phát triển toàn diện của hắn. Những điều hắn đã làm cho Mộc Thiên Tinh đã chứng minh tất cả.
Vạn Sơn, với sự thông hiểu và cảm thông, lên tiếng:
– Chúng tôi hiểu rõ tầm quan trọng của những việc mà ngài cần phải giải quyết. Mộc Thiên Tinh đã được xây dựng vững chắc, và chúng tôi sẽ tiếp tục phát huy những gì ngài đã để lại. Ngài hãy yên tâm về chúng tôi.
Những người khác cũng đồng thanh ủng hộ, bày tỏ sự ủng hộ và sự hiểu biết đối với quyết định của hắn. Họ đều biết rằng sự ra đi của hắn không phải là kết thúc mà là một bước tiến để mở rộng ảnh hưởng và sự nghiệp của hắn ra ngoài phạm vi Mộc Thiên Tinh.
Mỹ Hạnh lúc này biết hắn sắp phải rời đi, trong lòng bỗng chút tiếc nuối nhưng vẫn gật đầu nói :
Dù ngài có đi đến chân trời nào đi chăng nữa. Hãy nhớ rằng ta và toàn thể sinh linh ở tinh cầu này sẽ luôn chào đón ngài, Mộc Thiên Tinh sẽ mãi mãi là nhà của người !
Hắn cảm nhận được tình cảm chân thành từ nàng và từ tất cả những người xung quanh. Hắn gật đầu, tràn đầy quyết tâm:
– Đa tạ sự tin tưởng của mọi người! Ta sẽ ghi nhớ điều đó!
Nói xong hắn lúc này đưa ra một tấm ngọc bội cho Vạn Sơn rồi lên tiếng căn dặn :
– Tấm ngọc bội này có chứa đựng một chút Hồn Lực của ta, khi nào Mộc Thiên Tinh lâm nguy thì cứ bóp nát nó ta sẽ ngay lập tức trở về chi viện !
– Ta đã ghi nhớ !
Lúc này Lục Thiên Vũ cũng đã phi hành đến nơi đây, mọi người cũng hiểu ý liền cáo từ hắn mà rời đi nơi khác mà để lại không gian riêng cho hai người, hắn lúc này thấy vậy thì cũng cúi người xuống hành lễ :
– Lục Nhi tham kiến phụ thân!
Lục Thiên Vũ thấy hắn thì gật đầu mãn nguyện, trái ngược lại với hình dáng thô kệch của mình mỗi khi gặp hắn đôi mắt của y không dấu nổi sự yêu thương đối với hắn, y lúc này thở dài một câu :
– Con đã thực sự trưởng thành rồi ! Hồng Tâm, nàng có ở trên kia nếu biết được chắc chắn sẽ tự hào về con lắm !
Nghe thấy phụ thân nhắc về mãu thân mình, hắn lúc này không dám nhìn thẳng vào mắt của người, hiển nhiên tình cảnh bây giờ của mẫu thân hắn nếu kể cho y nghe thì chỉ càng làm y thêm lo lắng mà thôi, vội gạt tạp niệm qua một bên hắn liền nở một nụ cười rồi gật đầu nói :
– Đúng vậy! Mẫu thân nhất định sẽ tự hào !
Hắn quỳ xuống dưới đất, dập đầu ba cái, tỏ lòng kính trọng và biết ơn sâu sắc đối với phụ thân. Hành động này không chỉ thể hiện sự kính trọng của hắn mà còn là sự thể hiện lòng biết ơn đối với công lao và sự hy sinh của hai người đã nuôi dưỡng và dạy dỗ hắn đến tận bây giờ. Lục Thiên Vũ cảm thấy xúc động, ánh mắt y dịu lại, tay vỗ về đầu nhi tử mình :
– Đứng lên đi, con đã làm rất tốt. Dù gì, con mãi mãi vẫn là Lục Nhi của ta. Hãy bay thật cao thật xa để cho thiên hạ biết được Lục Nhi của ta mạnh mẽ đến nhường nào !
Hắn lúc này cũng đứng lên, khóe mắt lúc nào đã đỏ hoe, biết thời gian đã đến hắn lúc này tiếc nuối tạm biệt phụ thân mình. Lý Thanh Thanh lúc này bất ngờ xuất hiện khoác lấy cánh tay hắn, cả hai không nói không rằng mà thẳng một đường tiến đến Thiên Linh Trì…
Nội dung chương này chỉ khả dụng khi đọc từ ứng dụng COMI