Chương 31 : Vô Gia – Đột phá Linh Tôn
Nguyên Giới là một quần thể thiên hà lớn chứa đến hàng tỷ tinh cầu khác nhau, và nơi mà Vô Thiên sinh ra chính là Trấn Nguyên Tinh là một trong bảy tinh cầu mạnh nhất Nguyên Giới, nơi đây cảnh sắc phồn thịnh và hùng vĩ vượt xa bất kỳ thế giới nào trong Linh Giới. Thành trì nguy nga, những tòa tháp cao vút chọc trời, đại điện lộng lẫy và các khu vườn đầy hoa thơm cỏ lạ trải dài bất tận. Các dòng sông uốn lượn, chảy qua các thung lũng xanh tươi, và những dãy núi hùng vĩ bao quanh tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ. Trấn Nguyên Tinh không chỉ là nơi của những tu sĩ sử dụng Nguyên Lực mạnh mẽ, mà còn là một trong những nền văn minh và quyền lực vô song bậc nhất Nguyên Giới.
Ở phía tây Trấn Nguyên Tinh, một cung điện tráng lệ đứng sừng sững, tỏa ra ánh sáng lấp lánh. Bên trong, các đại sảnh được trang trí bằng những bức tranh và điêu khắc tinh xảo, lộng lẫy. Đại thái tử Vô Lượng sư huynh của Vô Thiên, đang ngồi trên ngai vàng, ánh mắt lạnh lùng và kiên định.
Dung mạo của Vô Lượng khiến người khác không thể quên. Khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt sâu thẳm như biển đêm, mái tóc dài màu bạc óng ánh như bạch kim. Thân hình cao lớn, vạm vỡ và phong thái uy nghiêm của y toát lên sự quyền lực và sự quyết đoán không thể lay chuyển.
Bên cạnh ngai vàng, các tướng lĩnh và quan lại đang quỳ gối, chờ đợi lệnh của y. Đại thái tử lên tiếng, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy lực:
– Kế hoạch lần này thay đổi. Mộc Thiên Tinh sẽ không còn là nơi của những kẻ yếu đuối. Thí Luyện Chi Địa lần này sẽ không chỉ là một cuộc thí luyện thông thường mà sẽ trở thành một cuộc tàn sát toàn bộ. Mộc Thiên Tinh sẽ biến thành một hành tinh chết.
Y đứng dậy, bước đến trước bàn họa đồ, ngón tay chỉ vào vị trí của Mộc Thiên Tinh trên bản đồ thiên hà.
– Ta đã tu luyện công pháp Hấp Tử Quyết, cần tử khí để gia tăng thực lực. Mộc Thiên Tinh sẽ là nguồn cung cấp tuyệt vời. Ta muốn tất cả các thế lực trên đó phải bị tiêu diệt, già trẻ không chừa lại một ai.
Các tướng lĩnh đồng loạt gật đầu tuân lệnh. Vô Lượng quay lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào một trong những tướng lĩnh:
– Ngươi lập tức chuẩn bị quân đội, nhanh nhất trong vòng ba năm nữa phải chuẩn bị đủ. Ta muốn mọi thứ phải được chuẩn bị kỹ lưỡng, không được để xảy ra bất kỳ sai sót nào.
Vâng, thưa đại thái tử! – Tướng lĩnh đó cúi đầu, rồi nhanh chóng rời khỏi đại sảnh để thực hiện mệnh lệnh.
Vô Thiên lúc này cũng đã trở về lại Nguyên Giới, nàng ta nhanh chóng tiến về phía Vô Lượng chuẩn bị lên tiếng chất vấn thì lúc này có một thuộc hạ đến phía sau lưng cô chạy đến báo cáo :
Thưa công chúa, Chúa Công ra lệnh người mau chóng trở về Phủ, và Thí Luyện Chi Địa lần kế tiếp do Đại Thái Tử cầm đầu chứ không phải là người nữa!
Yên lặng một lúc, Vô Thiên nhìn lại vào thuộc hạ, ánh mắt đầy nghi ngờ và giận dữ. Rồi nàng quay lại nhìn sang Vô Lượng, cố gắng kiềm chế sự tức giận trong lòng. Đại thái tử cười nhạt, nhìn nàng với ánh mắt thách thức.
– Vô Thiên, ngươi đã làm tốt nhưng giờ đến lượt ta. Hãy trở về Phủ và chờ lệnh. Mọi chuyện ở đây đã có ta lo liệu.
Trong giọng nói của y chứa đựng đầy sự châm biếm, hiển nhiên việc nàng ta để Lục Thiên Tử đánh bại ở Thiên Kiêu Đại Hội đã lọt đến tai y. Vô Thiên nắm chặt tay, cảm nhận được sự áp đặt mạnh mẽ từ lời nói của y. Nàng bất đắc dĩ gật đầu, cúi đầu trước khi quay người rời khỏi đại sảnh, lòng đầy những suy nghĩ phức tạp và bực tức. Nàng lúc này cũng vô thức nghĩ đến Lục Thiên Tử, nàng ta biết nếu để cho Vô Lượng chỉ huy cuộc chiến này thì Mộc Thiên Tinh chắc chắn toàn diệt, trước đó đội quân của Nguyên Giới cũng đã đi xâm lược hàng trăm tinh cầu khác bao gồm Linh Giới và cả Chân Giới và tất cả đều bị Vô Lượng thẳng tay tàn sát toàn bộ. Bỏ qua tạp niệm nàng lúc này theo thuộc hạ tiến về Phủ.
Phủ Chúa Công tại Trấn Nguyên Tinh là biểu tượng của quyền lực tuyệt đối và sự uy nghiêm không thể lay chuyển. Tòa phủ nằm trên đỉnh một ngọn núi cao nhất Trấn Nguyên Tinh, từ đó có thể nhìn thấy toàn cảnh của thành trì dưới chân. Đường lên phủ được trải dài bởi các bậc thang đá, hai bên là những tượng thần linh canh gác với vẻ mặt nghiêm nghị. Trên bậc thang, hoa cỏ hiếm gặp nở rộ, tỏa ra hương thơm ngát khắp không gian.
Cánh cổng chính của Phủ Chúa Công là một công trình khổng lồ, được chạm khắc tinh xảo từ loại gỗ quý hiếm và đính lên những viên ngọc sáng lấp lánh, ở phía trên cánh cổng là hai chữ Vô Gia đang tỏa ra uy áp, những kẻ có tâm cảnh yếu sẽ không nhịn được mà quỳ xuống bái phỏng. Bước vào bên trong, không gian mở ra rộng lớn, đầy ánh sáng tự nhiên từ những cửa sổ cao lớn và đèn lồng pha lê treo lơ lửng. Các bức tường được trang trí bằng những bức tranh hoành tráng kể lại lịch sử của Vô Gia, từng trận chiến vĩ đại và những chiến công lẫy lừng.
Phòng tiếp khách rộng lớn với sàn nhà lát đá cẩm thạch, những bộ bàn ghế bằng gỗ quý, và các bức rèm lụa mềm mại rủ xuống từ trần cao. Không gian yên tĩnh và thanh thoát, tạo cảm giác trang nghiêm và uy quyền. Trong khuôn viên phủ, các khu vườn xanh mướt được chăm sóc tỉ mỉ, các dòng suối nhỏ chảy róc rách và các loài chim quý hiếm bay lượn, tạo nên khung cảnh như chốn bồng lai tiên cảnh.
Phòng đại sảnh, nơi Chúa Công thường tiếp đón các quan lại và tướng lĩnh, được trang trí bằng những tấm thảm lộng lẫy và các cột trụ đá cẩm thạch cao lớn. Trên tường treo những bức tranh vẽ cảnh đại chiến, các tượng thần bằng vàng và bạc đứng dọc hai bên lối đi. Ánh sáng từ những chiếc đèn chùm pha lê trên trần cao tỏa ra một luồng sáng rực rỡ, tạo nên một không gian huy hoàng và tráng lệ.
Ở phía sau phủ là một hồ nước rộng lớn, mặt nước trong xanh phẳng lặng, phản chiếu bầu trời trong vắt. Xung quanh hồ là những khu vườn hoa nở rộ bốn mùa, từng loài hoa quý hiếm đua nhau khoe sắc. Những con đường nhỏ lát đá uốn lượn quanh co, dẫn đến các gian nhà nghỉ mát nơi Chúa Công có thể thưởng thức cảnh sắc thiên nhiên và thư giãn.
Vô Thiên lúc này theo thuộc hạ tiến đến hậu viện nơi Chúa Công nghỉ ngơi, không để y lên tiếng, Chúa Công ở bên trong đã lên tiếng trước :
– Mau vào đi !
Vô Thiên nghe thấy vậy thì cũng không do dự mà tiến vào bên trong, trước mặt nàng lúc này là một nam tử. Nam tử này có dung mạo cực kỳ xuất chúng. Khuôn mặt của y toát lên vẻ quyền uy và nghiêm nghị, đôi mắt sắc bén như đại bàng, thâm thúy vô cùng, như thể có thể nhìn thấu tâm can người khác. Mái tóc dài màu đen tuyền, bóng mượt, buông xõa xuống vai, càng làm tăng thêm vẻ oai hùng của y. Làn da trắng như ngọc, nhưng không mất đi sự rắn rỏi và mạnh mẽ.
Y mặc một bộ y phục màu đen viền vàng, từng chi tiết trên y phục đều được thêu thủ công tỉ mỉ, thể hiện sự quyền lực và uy nghi của Chúa Công. Đôi bàn tay thon dài, nhưng đầy sức mạnh, đang cầm một cuộn sách cổ, ánh mắt chăm chú như đang suy tư điều gì. Khi nhìn thấy Vô Thiên, y nhẹ nhàng đặt cuộn sách xuống, mỉm cười nhưng trong ánh mắt vẫn ẩn chứa sự nghiêm nghị:
– Vô Thiên, con đến đây có chuyện gì muốn nói?
Vô Thiên cúi đầu, lòng vẫn còn ngổn ngang suy nghĩ và bực tức, nhưng nàng biết rằng trước mặt Chúa Công, nàng không thể để lộ bất kỳ sự bất mãn nào. Nàng hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh trước khi trả lời:
Thưa phụ hoàng, ta đã nhận được lệnh trở về Phủ. Nhưng ta muốn biết tại sao Thí Luyện Chi Địa lần này lại giao cho Đại Thái Tử Vô Lượng?
Y lặng lẽ nhìn nàng một lúc, như thể đang cân nhắc điều gì đó. Cuối cùng, y lên tiếng, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy lực:
– Vô Thiên, ta biết con luôn tận tụy và nỗ lực vì Vô Gia. Nhưng lần này, Thí Luyện Chi Địa cần một sự thay đổi. Vô Lượng đã tu luyện Hấp Tử Quyết và cần tử khí để gia tăng thực lực. Đây không chỉ là cơ hội để y chứng minh năng lực của mình mà còn là để tăng cường sức mạnh cho Vô Gia. Con cũng biết Đại Sư Huynh là hạt giống tốt, tương lai y chính là trụ cột của Vô Gia cũng như toàn bộ Trấn Nguyên Tinh này.
Vô Thiên nghe vậy, lòng càng thêm trĩu nặng đôi lời chuẩn bị phát ra khỏi cổ họng cũng phải nuốt xuống lại. Nàng biết rằng việc này không chỉ đơn thuần là một cuộc thí luyện, mà còn có những toan tính sâu xa hơn. Nhưng nàng không thể làm gì hơn ngoài việc tuân theo mệnh lệnh của Chúa Công. Nàng cúi đầu, giọng nói trầm xuống:
Vâng, thưa phụ hoàng. Ta hiểu rồi.
Chúa Công gật đầu, ánh mắt vẫn đầy sự nghiêm nghị:
– Con chuẩn bị đột phát Nguyên Sĩ đi, tháng sau là con đủ mười bốn tuổi rồi đấy !
– Vâng, thưa phụ hoàng !
Vô Thiên cúi đầu một lần nữa, rồi quay người rời khỏi phòng, lòng đầy những suy nghĩ phức tạp.
Trở về phía hắn lúc này, hắn bắt đầu quá trình ngộ tính để đột phá Linh Tôn một cách nhanh nhất có thể, việc này không phải chuyện một sớm một chiều là có thể là được, để đột phá được Linh Tôn hắn phải biết được công năng thật sự của năng lực thuộc tính.
Lục Thiên Tử ngồi thiền trong căn phòng yên tĩnh, ánh sáng mờ ảo từ các ngọn nến tỏa ra khắp không gian. Hắn biết rằng để đạt đến cấp độ Linh Tôn, hắn phải hiểu rõ chân lý của các loại năng lực thuộc tính mà hắn sở hữu. Trong lòng hắn, từng loại thuộc tính đều mang một ý nghĩa sâu sắc và tiềm tàng sức mạnh vô biên.
Đầu tiên, hắn tập trung vào Hỏa. Hắn cảm nhận được sức nóng lan tỏa khắp cơ thể, như những ngọn lửa đang cháy bùng lên trong tim. Hỏa là sự nhiệt huyết, là sự đam mê và là sức mạnh không gì có thể ngăn cản. Hỏa thiêu đốt mọi thứ cản đường, mang lại ánh sáng và sức sống mới. Hắn ngộ ra rằng, để sử dụng Hỏa hiệu quả, hắn phải kiểm soát cảm xúc và đam mê của mình, biết khi nào cần thiêu đốt và khi nào cần dập tắt.
Tiếp theo, hắn chuyển sang Kim. Kim là sự cứng cáp, bền bỉ và kiên định. Kim không dễ dàng bị phá vỡ, là biểu tượng của sự kiên trì và quyết tâm. Hắn cảm nhận được sự lạnh lùng và sắc bén của Kim, như những lưỡi gươm không thể lay chuyển. Hắn hiểu rằng để sử dụng Kim, hắn phải rèn luyện ý chí và quyết tâm, luôn vững vàng trước mọi khó khăn.
Rồi hắn tập trung vào Thổ. Thổ là sự ổn định, là nền tảng vững chắc mà mọi thứ dựa vào. Thổ mang lại cảm giác an toàn và bảo vệ, là nguồn gốc của sự sống. Hắn cảm nhận được sự ấm áp và mạnh mẽ từ Thổ, như lòng đất đang ôm trọn lấy hắn. Hắn nhận ra rằng để sử dụng Thổ, hắn phải kiên nhẫn và biết chấp nhận, biết xây dựng và bảo vệ.
Kế đến, hắn hướng về Thủy. Thủy là sự linh hoạt, mềm mại và uyển chuyển. Thủy có thể biến đổi theo mọi hình dạng, luôn tìm được đường đi dù có bị ngăn cản. Hắn cảm nhận được sự dịu dàng và mạnh mẽ của Thủy, như dòng sông chảy mãi không ngừng. Hắn ngộ ra rằng để sử dụng Thủy, hắn phải biết thích nghi, biết biến đổi và biết cách vượt qua mọi trở ngại.
Sau đó, hắn tập trung vào Mộc. Mộc là sự sinh trưởng, phát triển và đổi mới. Mộc luôn vươn lên, không ngừng phát triển và mở rộng. Hắn cảm nhận được sự tươi mới và mạnh mẽ của Mộc, như cây cối vươn lên giữa trời cao. Hắn hiểu rằng để sử dụng Mộc, hắn phải luôn học hỏi, luôn tiến bộ và biết cách nuôi dưỡng mọi thứ xung quanh.
Tiếp theo, hắn cảm nhận năng lượng của Băng. Băng là sự lạnh lùng, tinh khiết và bảo vệ. Băng có thể làm mọi thứ đông cứng, nhưng cũng có thể bảo vệ và giữ gìn chúng. Hắn cảm nhận được sự lạnh lẽo và mạnh mẽ của Băng, như lớp áo giáp không thể xuyên thủng. Hắn ngộ ra rằng để sử dụng Băng, hắn phải biết kiềm chế cảm xúc, giữ cho tâm hồn mình trong sạch và biết cách bảo vệ những gì quý giá.
Cuối cùng, hắn tập trung vào Phong. Phong là sự tự do, không bị ràng buộc và luôn thay đổi. Phong có thể mang lại sự mát mẻ, nhưng cũng có thể trở nên cuồng loạn và mạnh mẽ. Hắn cảm nhận được sự nhẹ nhàng và uyển chuyển của Phong, như cơn gió thổi qua mọi nơi. Hắn hiểu rằng để sử dụng Phong, hắn phải biết cách giữ cân bằng, biết cách thích nghi và luôn tự do trong tâm hồn.
Sau khi ngộ ra chân lý của từng loại năng lực thuộc tính, Lục Thiên Tử cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình. Nội lực của hắn trở nên mạnh mẽ hơn, tinh thuần hơn và ổn định hơn. Hắn biết rằng hắn đã sẵn sàng để đột phá Linh Tôn.
Hắn nhắm mắt lại, tập trung toàn bộ năng lượng và bắt đầu tiến hành đột phá. Từng dòng năng lượng thuộc tính hòa quyện với nhau, tạo nên một luồng sức mạnh khổng lồ. Hắn cảm nhận được sự thay đổi trong từng tế bào, từng dòng máu và từng hơi thở. Ánh sáng rực rỡ bao quanh hắn, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ và uy nghiêm. Hắn cảm nhận được sự thay đổi trong tâm hồn, sự thăng hoa trong cơ thể. Hắn đã đột phá thành công, đã đạt đến cấp độ Linh Tôn. Bách Liễu chẳng biết từ khi nào đã đứng khoanh tay ở phía sau hắn nhìn lấy hắn bằng ánh mắt thán phục nói :
– Ngươi rút cuộc có phải là con người không vậy ? Tại sao lại xuất hiện ra một kẻ biết thái như vậy cơ chứ ?
Lục Thiên Tử chậm rãi mở mắt, ánh sáng từ đột phá Linh Tôn dần tan biến, để lại một không gian yên tĩnh. Hắn quay đầu lại, nhìn thấy Bách Liễu đứng đó với ánh mắt thán phục và ngạc nhiên.
Ta cũng chỉ là một người bình thường, có lẽ may mắn hơn người khác một chút mà thôi. – Lục Thiên Tử nói, giọng điềm đạm nhưng đầy tự tin.
Bách Liễu bật cười, tiến lại gần hắn hơn, ánh mắt vẫn không giấu nổi sự kinh ngạc:
Ngươi nói dễ dàng như vậy, nhưng ta biết để đạt đến cấp độ này không hề đơn giản. Ngươi đã phải trải qua bao nhiêu khổ luyện và kiên trì mới có thể đứng ở đây ngày hôm nay.
Lục Thiên Tử gật đầu, ánh mắt hắn dường như nhìn xa xăm:
Đúng vậy, mỗi bước đi đều là một thử thách. Nhưng ta tin rằng những khó khăn đó chỉ làm ta mạnh mẽ hơn. Chỉ có trải qua đau khổ mới hiểu được giá trị của sức mạnh thật sự.
Bách Liễu im lặng một lúc, rồi chậm rãi nói:
Thí Luyện Chi Địa lần này chắc chắn sẽ không dễ dàng. Ngươi đã sẵn sàng đối mặt với hắn chưa?
Lục Thiên Tử mỉm cười, ánh mắt sáng lên đầy kiên định:
– Ta luôn sẵn sàng. Dù đối thủ có mạnh đến đâu, ta cũng sẽ không lùi bước.
Bách Liễu gật đầu, ánh mắt nàng tràn đầy sự khâm phục:
Ta tin ở ngươi, Lục Thiên Tử. Ngươi không chỉ mạnh mẽ về thể lực mà còn về tinh thần. Ta chắc chắn rằng ngươi sẽ làm nên điều kỳ diệu.
Lục Thiên Tử cảm nhận được sự ấm áp từ lời nói của Bách Liễu. Hắn biết rằng con đường phía trước còn đầy chông gai, nhưng với lòng tin và sự ủng hộ của những người bên cạnh, hắn sẽ không bao giờ đơn độc. Bỗng từ Hệ Thống lúc này phát ra tiếng thông báo :
– Chúc mừng ký chủ đã đột phá lên Linh Tôn Nhất Trọng, Hệ Thống đã đủ điều kiện để thăng lên cấp (2), ký chủ có muốn thăng cấp ?
Cảm ơn ae đã đọc truyện mình nha !
Nội dung chương này chỉ khả dụng khi đọc từ ứng dụng COMI